Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

Sự nghiệp quét dọn

             Hà, vừa làm xong một việc. Thật vĩ đại, thật sảng khoái. Tự thưởng cho bản thân một en try tranh thủ giữa giờ nghỉ.
              Việc ấy là dọn rác.

             Ai nói gì thì nói chứ cái mình cứ nhất định rằng dọn rác là một công việc lớn lao, còn nếu làm được dài dài thì phải tôn vinh đó là sự nghiệp: sự nghiệp dọn rác!
             Chứ không à! Này nhé! Cái mình đã từng nói như đục vào những cái lỗ tai hình như đã được đổ bê tông của bọn nhóc lớn, nhóc nhỏ, nhóc trong, nhóc ngoài rằng đẳng cấp được đo bằng rác đấy. Ấy vậy mà bọn chúng có thèm đếm xỉa đâu! Haida, thay bằng mở tai thì chúng mở mắt thật lớn ý như bảo, Mẹ (mụ) già chui vô đây để lên thế giới thứ ba mà sống đi cho chúng tôi nhờ!
              Bọn trẻ người non dạ đã đành! Đến chỗ chị em thân thiết cũng nhìn cái mình bằng cái nhìn kiểu ấy. Khi cái mình không thay đổi được tình trạng dồi dào về rác của 20m vuông mà hơn chục con người  sở hữu chung đã quyết phân lịch dọn rác rõ ràng, với đứng đầu vô cùng hùng dũng hiên ngang trong danh sách là... cái mình - thành phần nhớn, "sống lâu lên lão ..phòng". Và thế là các thân mến hết cản không được lại quay ra tặng cho những cái nhìn thật to rộng kèm theo những bờ môi hé mở thật đỗi ý nhị nên thơ...
               Dọn rác, ngày nay, theo cái mình công lao và độ gian khổ phải ngang cỡ đi đánh giặc thời cụ Giáp. Chứ không à! Này nhé, giả sử, bạn đang lưu thông trên đoạn đường có mật độ giao thông lớn, bỗng lỡ tay quăng một túi ni lon (đựng loại sản phẩm mà dạ dày của bạn không chịu chứa đã phản kháng bằng cách đuổi chúng ra theo đằng miệng) xuống đường thì có khác gì  một trái lựu đạn được quăng ra. Quá nguy hiểm với đám đông. Người ta sẽ căm ghét hoặc căm thù cái trái lựu đạn ấy, nhưng có ai nào dám nhặt nó đi? Trừ những vệ sinh viên có trách nhiệm buộc phải thực thi nhiệm vụ chả khác gì những TNXP gỡ mìn bom trên đường 20 xưa. Và nếu giả như có một ai đó, như cái mình chả hạn, dừng xe, bước tới nhặt túi ni lon kia lên thì sẽ có biết bao ánh nhìn ngưỡng mộ hay khinh khi được phóng theo. Ôi những ánh nhìn ấy, có khác nào hai làn đạn của hai phía đối phương, nửa chở che bảo vệ, nửa muốn tiêu diệt cái con người dũng cảm hay là điên rồ kia.
              Ngoài đường thế, trong nhà, người dọn rác cũng chẳng kém một anh hùng đâu. Đây này, cùng phải làm việc, cùng street vì sếp, vì đồng nghiệp, vì đối tác, vì vân vân, thế nhưng về nhà bạn vẫn phải ngọt ngào mềm mại, tươi tỉnh, đoan trang...  . Kìa kìa, XO, BX của bạn kia kìa, con người "ra ngoài hào hoa, ra ngoài phong nhã, sáng bóng, sáng trưng, tươi đẹp ... được bao nhiêu tụng ca và phi tụng ca của người ngoài. Bởi vậy, để giữ cho được độ sáng hoàn hảo trong những cặp mắt long lanh người ngoài, con người ấy phải dọn dẹp vẻ ngoài  của mình sao cho thật sạch sẽ, có bao nhiêu bức bối bực bội, cạu cọ gắt gỏng, thô lỗ anh (cô) ấy đành âm thầm nhét hết vào đáy lòng. Hỡi ôi, cái mớ rác tâm trạng ấy mà cứ nhét vào lòng thì chịu nổi cho hết 8h vàng ngọc đã quá tài và quá tải. Cố giữ được bằng ấy là phi thường lắm lắm rồi. Vậy nên, vui vẻ, sạch sẽ về đến cửa nhà là nó tràn ra tràn ra không gì ngăn giữ được. Và ai sẽ dọn nó, thưa rằng là bạn đấy ạ...
....
....
                 Viết đến đây thì bỗng dưng cái mình chả thể nào tiếp tục được nữa. Những dòng chữ đang róc rách róc rách nó cứ bị nghẹn lại không trôi đi được. Một đống rác đang hùng hổ oai phong án ngữ trong cái thằng người của cái mình rồi! Thôi dừng lại đây nghen, khe chữ ơi! Ráng mà ngóng nhà hảo tâm, đấng anh hùng thư hùng nào dang tay dọn giúp nhe!

4 nhận xét:

  1. Chủ đề này thì luôn bức xúc , vì trong nhà và ngoài ngõ luôn tràn ngập.Bây giờ con người nhu cầu quá cao nên rác được mùa.
    Chẳng biết phụ nữ thế nào , chứ lão là đàn ông , nhiều lúc cũng phải chửi đổng lên về rác. Đơn giản nhất là chuyện bếp núc. Chỉ có 2 bố con , ít khi nấu nướng vậy mà lúc nào cũng...một thau tú ụ , dọn dẹp vã mồ hôi . Mẹ kiếp - có khi nào con mẹ nhà hàng xóm lười rửa chén bát....lén ném vào thau nhà mình không mà luôn chật đấy thế không biết? hehe . Hể vừa dọn dẹp xong , chưa kịp nghỉ lại ngó thấy...rác sinh ra nữa rồi..
    Lão lò dò đọc bài và gõ mấy chữ chia sẻ cùng ..."Nỗi khổ này không chỉ riêng ai "- Chúc vui nhé CT.

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn "lão" đã "lò dò đọc" và "gõ chữ chia sẻ"? :)
    Cám ơn nữa vì lời chúc của "lão"!
    "Vui" là điều đáng quí và đáng mong có phải không "lão"?!
    CT đang nghĩ, tại sao nhà lão nhiều rác thế, phải chăng tại bởi "lão" vui nhiều! Từ bé, CT đã luôn nghe người lớn bảo, Hỉ thần hay ở trong rác. Nên không được đổ rác, chỉ được vun gọn vô một góc thôi.

    Trả lờiXóa
  3. Sự nghiệp là những công việc to lớn có ích lợi chung và lâu dài cho xã hội. Lâu nay ta quen nghe sự nghiệp Giải phóng đân tộc, sự nghiệp Thống nhất đất nước…Hôm nay nghe bạn nhắc đến Sự nghiệp Dọn rác, thoạt nghe thấy lạ nhưng ngẫm lại thấy hay và đúng vô cùng.
    Người mình quen cuộc sống tiểu nông nên khó nhận thức được cái tai họa của rác thải. Rác làm ô nghiễm môi trường sống, ảnh hưởng xấu đến sức khoẻ con người. Xử lí rác thải đang là vấn nạn không chỉ cho Việt Nam mà trên toàn thế giới. Rác trên mặt đất, rác dước đáy đại dương, rác cả trên vũ trụ. Xét vậy mới thấy dọn rác là một sự nghiệp, chứ không phải nói cho vui đâu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng! CT thật vui vì bác Bu có đồng cảm với CT. Chỉ riêng dọn dẹp rác ngay trong chính con người mình CT đã thấy quá khó, khổ rồi ạ, chưa nói dọn vì lợi ích thiết thực của cộng đồng. Điều đáng buồn là hầu như đến đâu, CT cũng nhìn thấy thói quen tiểu nông ấy của người mình như bác Bu nói nó bày ra. Và chỉ một điều đó thôi cũng có thể thấy đường tới một xã hội văn minh của thế hệ con cháu chúng ta không hề gần. Là CT nghĩ vậy, không biết bác Bu có đồng tình không:)
      CT hay lo lẩn thẩn, CT lo rằng đến một lúc nào đó, người mình sẽ không chịu làm nghề dọn rác, cũng như tâm lí không chịu học nghề, học trung cấp bây giờ. Huhu. CT có phải đúng là lẩn thẩn không???

      Xóa