Thứ Tư, 3 tháng 6, 2015

Xưa ơi!

Thời gian đã hằn lên dáng cây, mắt lá
Ngày xưa ơi, biết chẳng thể gặp lại em
Dòng sông lở bồi, bến này đã khác
Vẫn dối lòng rằng cây đa cũ vẫn chờ

Về lại xa, về lại xa sau
Mắt biếc ở đâu, con đường xác lá
Vẫn tiếng chân mình mà nghe xa lạ
Đã khép lại rồi khoảng trời ấy rất trong

Năm tháng đã đắp cho xa ấy ngủ yên
Mà sóng đời cứ cồn lên khiến ta phải thức
Ngày xa, ngày xa ơi ôi nhớ
mắt tròn
2012-2015
(khi bước được lên một sườn non, hãy quay nhìn xuống gót chân ta)
 

10 nhận xét:

  1. Mắt nào tròn để em nhớ về xa ngái
    Đời đã đắp chăn cho tháng năm dài
    Đêm thao thức cứ cồn lên ánh mắt
    Biển buồn ơi sao sóng cứ vỗ hoài

    Về lại xa, về lại xa ... xa mãi
    Con đường đời mắt biếc rơi tựa lá
    Ngày xưa ơi gửi hồn trong khóe mắt
    Trời cứ trong chân bước biết la đà

    Thời gian lớn theo cây và xanh theo lá
    Chỉ trong anh còn chút cười lơi lả
    Cây đa làng còn giữ mãi thề xưa
    Anh qua đó nhớ về em nhớ quá!


    Anh họa lối con cóc, theo câu chữ của Cầu Tre cho Dzui! Hihi!

    Trả lờiXóa
  2. Ngày xưa thì đã xưa rồi
    Gọi ngày xưa lại nghe lời hôm nay
    Giọt mưa, tia nắng là đây
    Nháy mắt đã lại của ngày xa xưa


    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mọi người còm thơ giỏi quá ạ! CT vì kém cỏi nên dù muốn vẫn không thể reply bằng thơ ạ. Huhu..
      Vâng dẫu biết xưa chẳng thể nghe mà vẫn cứ gọi bởi cầm lòng chẳng đậu bác Bu ạ! Thôi thì để ta gọi ta nghe vậy!
      Nói điều này là nhàm và thừa nhưng mà chỉ với 2 câu thơ, bác Bu đã không thể giấu được sự lịch lãm và độ sâu trải nghiệm rồi. Cho nên mỗi lần CT nói gì đó bên nhà bác Bu và trước bác Bu là CT thấy mình như đang chơi phi ngựa trên miệng vực đấy ạ:))

      Xóa
    2. Cách đây vài năm, CT được về thăm một chốn xưa kỉ niệm. Khung cảnh thay đổi không nhiều nhưng có những chỗ CT nhớ nhất thì lại đổi thay nhiều. Rồi nhìn lại mình, thở dài.. Sau đó CT viết mấy dòng
      Thời gian đã in hằn lên dáng cây bóng lá
      Ngày xưa ơi ta đã trở về đây
      Bao nhiêu năm rồi cứ ngỡ mình vẫn cũ
      Và lâu đài, cây gió vẫn đợi chờ

      Về lại xa, về lại xa sau
      Dáng cây trầm ngâm, con đường ngập lá
      Vẫn tiếng chân mình mà như xa lạ
      Đã lặng rồi nhạc khúc du dương...
      ... Ngày xa ơi, ngày xa ơi ôi nhớ
      Mắt tròn
      Đến giờ, dòng đời đưa đẩy, cảm xúc nhớ tiếc cái cũ xưa lại thấp thoáng đi về, CT mới sửa lại những dòng cũ và lưu nó vào đây ..:)

      Xóa
  3. Phải chấp nhận sự vô thường của cuộc đời CT ạ
    Gõ câu trên xong bu là con người mới, nhìn lại chữ đầu tiên đã là của ngày xưa rồi.
    bốn câu
    Ngày xưa thì đã xưa rồi
    Gọi ngày xưa lại nghe lời hôm nay
    Giọt mưa, tia nắng là đây
    Nháy mắt đã lại của ngày xa xưa

    Cũng nói cái ý ấy mà thôi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng, vì cuộc đời vốn vô thường phải không bác Bu! Quá khứ hiện tại vị lai nối tiếp nhau không ngừng nghỉ. Không ai tắm hai lần trên một dòng nước sông. Nhưng dòng nước dù đã trôi xa thì bãi bờ vẫn còn ở lại đó. Ta dù ngày qua ngày nay hay ngày mai vẫn là ta chứ không phải là ai khác. Nên ta không thể quên chính mình. Điều đáng nói là ta sẽ nhớ như thế nào.. Là CT nghĩ vậy bác Bu ạ:)

      Xóa
  4. Tặng Cầu tre 2 câu thơ ...hình như là của Za-ma -tốp:
    " Nhặt làm gì em-ngày tháng cũ bỏ rơi
    Những mảnh vỡ thời gian không ghép thành hạnh phúc"

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Những cánh hoa rụng xuống
      Ừ xuân đã hết rồi
      Ngón tay nâng hoa dậy
      Là thói quen đấy thôi
      Bạn Nhật Thành ạ!

      Xóa
  5. Ôi, thế mà bạn sang nhà mình bảo rằng bạn không biết làm thơ!

    Trả lờiXóa
  6. Bài này có thể coi là thơ sao bạn OM?
    :)

    Trả lờiXóa