Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015

vẫn vơ

....
****
        Chiều tà, lau trắng phơ phất rủ trên nền trời. Tản bộ tỉ muội quanh quanh nói cười buôn tám. Nhắc lại .... , tỉ cười:
- Hóa ra muội cũng đa nghi nhỉ!
- Ơ...!!??
(Lần đầu sau bao mùa lau kết giao, tỉ có một nhận định như cây mía, về muội..)

****
          Tỉ làm muội bỗng nhớ tới một cậu bạn. (Bạn khác giới đầu tiên, chơi với nhau từ thuở còn rất ư là trong sáng - cái màu sắc được sinh thành bởi sự lơ ngơ may rủi đầy bản năng chứ không phải được dẫn đường bởi trí thông minh hay lòng tốt.) Bây giờ chẳng biết cậu ta lưu lạc trời Tây hay Mỹ, sau khi quyết chí theo một chị yêu từ giã gia đình ra đi theo tiếng gọi của những miền đất hứa..
          Ngày đó, có lẽ cậu ta cũng có đôi chút tâm sự chi đó với cô bạn chậm lớn của mình thì phải. Trong một lần (hình như) đang ngầm thuyết phục cô bạn quí, cậu ta buông một câu kèm cái nhìn thị oai quyết liệt:
- C đúng ra phải họ Tào!
Chả hiểu tại sao cậu ta lại tặng cho cái họ rất đỗi tự hào đó! Thắc mắc tràn lòng. Nhưng chả nài. Vì vốn biết tính cậu bạn rồi: Không bao giờ chịu nói rõ những điều đã nói, nhất là điều ấy lại liên quan đến cô bạn ương bướng mà hắn vẫn luôn miệng phê "C đúng là chả hiểu gì".

****


           Mới mấy hôm trước, lang thang thế giới ảo. Bắt gặp câu chuyện tình yêu đời nay có màu cổ tích. Bâng khuâng, vui mừng, nhẹ nhõm... Hình như nghe đâu đây có những con sóng ấm áp vỗ dưới những phiến băng, tiếng băng vỡ, tàu Titanic thì phải...
          Trở về lại cái ghế ngồi rồi mà tâm trí hình như vẫn chưa chịu yên một chỗ. Ừ, trông thì cảm xúc trên gương mặt đôi uyên ương có vẻ chân thật lắm. C chỉ có gợn chút xíu thôi! Là cái lúc họ được nhà đài chở xe về thăm lại thủ đô, chàng trai đã quay đi phía khác không nghe hết tâm sự của vợ khi cô gái nói với PV rằng đã lâu lắm rồi mình chưa được về HN. Và thoáng lo... đứa trẻ, hình như bé hơi ít vận động so với tháng tuổi ... chân tay, vẻ mặt... máy quay dành ít thời giờ quá....
            Rồi cứ vẫn vơ, vơ vẫn... Cái gì khiến cho chàng trai kia dũng cảm đến thế? Có bạn trên Face nói là do vẻ đẹp tâm hồn của cô. Đúng chăng!? Cô gái này ăn nói khéo lắm, còn có chút văn hoa là khác. Đáng phục chứ! Cô ấy mù nên có đi học được đâu! Vậy mà trả lời phỏng vấn thật lưu loát, tự tin. Vậy chính cái bên trong, cái nội lực dồi dào của cô ấy đã khiến chàng trai trẻ có khuôn mặt khá đường nét kia mê chăng?Mà cô ấy trông cũng duyên đấy chứ! Mũi thẳng, trông nghiêng có góc đẹp, trừ đôi mắt và hơi gầy gò thôi.. Hay là bởi tạo hóa bù trừ cho cô ấy một thứ u hương ma mị nào đấy trong mình nên anh chàng này đã bị đánh gục ngay từ cuộc gặp đầu tiên?.. Ừ, mà hình như ánh đèn sân khấu quá sáng, âm thanh quá nổi, người xem quá xúc động. Liệu cuộc hôn nhân đẹp này có nguyên nhân sâu xa nào nữa không nhỉ? Chàng trai kia có dự trù cho một sự kết hợp sẽ sinh lợi nhờ vào những ánh sáng, âm thanh ,tình cảm thế kia không? Khi bước vào cuộc hôn nhân với cô gái mù lòa?...
              Không! cái ý nghĩ cuối này quá tệ hại, cần phải đuổi cổ nó đi! Nhìn kia kìa, trên face, không hề có một ai nghĩ như thế... Nghĩ xấu về người tốt là tội lỗi... Thật hết thuốc chữa cho tâm hồn mày rồi, C ơi.. :(

****
              Vậy mà... bữa cơm tối qua.... Nghe mấy đứa nói chuyện..... uhu...
              Làm sao không phải mang cái danh họ Tào đây?!
              Thế này thì chính C cũng bó tay với cái sự đa nghi của C rồi, ai ơi!

2 nhận xét:

  1. ơi, ời! Chết nỗi thỉnh thoảng có muốn mắt nhắm mắt mở tí cũng khó. Âm thanh, ánh sáng rộn ràng quá thế kia. "Biết thôi thôi thế thì thôi mới là"!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. mún già thì cứ việc già
      Tớ đây con mắt cứ là no chịu cập kem (kèm)
      nhé!
      hehe

      Xóa