Thứ Ba, 6 tháng 5, 2014

hạ xưa

hạ rồi. đã quen với vẻ vui nhộn hòa cùng sắc xanh của si, đa, lộc vừng, đào, bàng, dừa cảnh... mà một thời xa lạ. không chỉ quen mà đã thành thân thuộc.
nhưng đôi khi lòng vẫn ngoái về một không gian cũ.
những sắc bằng lăng dịu dàng, mộng mơ. một nét phượng vỹ nồng nhiệt, chói ngời tự tin. vẻ rực rỡ, trẻ trung của màu điệp vàng sôi nổi...
và những nét khắc vụng về mà mê say trên những thân cây nâu, trắng, xám vết thời gian...
lại nhớ những dòng cho hạ cũ, bỗng trở thành bồng bột. ngẫu hứng vào trang lưu bút của nhỏ như một mong ước lưu dấu vào hôm nay điều gì đó mà không thật biết rõ ràng...

4 nhận xét:

  1. Hạ xưa và hạ nay vẫn vồn vã yêu thương cả thế Cầu tre thì không thế chí ít cũng già hơn . Bạn bâng khuâng nhớ về hạ xưa như ngọt ngào kỷ niệm.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phụ nữ dù già cũng rất ghét nhắc tới chữ già. Sỏi mà dùng chữ ấy thì kêu ế là đúng rồi. Hé hè he...

      Xóa
  2. Tre già măng mọc vậy mà
    Cầu tre lắt lẻo có già thêm đâu
    Hai bờ cạn, giữa dòng sâu
    Những thương cùng nhớ bên nhau đi về

    Trả lờiXóa
  3. Là già không chẳng phải già
    Không già mà cũng là già đấy bác Bu
    Măng/ tre, sâu /cạn phù du
    Đi / về, thương nhớ/ơ hờ mông lung
    ...
    Bác Bu xem CT học bài có chăm chỉ không ạ 😊?

    Trả lờiXóa